Câu 1 :
Phong cơ hội ngữ điệu của văn phiên bản : Chính luận
Câu 2 :
Theo người sáng tác, người tự động trọng đem những bộc lộ :
+) sành quan tâm phẩm giá chỉ đạo đức nghề nghiệp của mình
+) Thể hiện tại qua loa câu vấn đáp hoặc qua loa hành xử của anh ý tớ qua loa những câu vấn đáp như: “Điều gì khiến cho tôi hoảng hãi/xấu hổ?”, “Điều gì khiến cho tôi tự động hào/hạnh phúc?”...
+) Sợ sự trừng trị ở trong phòng nước, hoảng dư luận, hoảng toàn án lương lậu tâm.
+) Không ham muốn thực hiện điều xấu
+) Sẵn sàng thực hiện điều chất lượng tuy nhiên ko rất cần được ai ghi nhận
Câu 3 :
Em hiều đánh giá và nhận định : Đối với người dân có tự động trọng, đem đạo đức nghề nghiệp, “tòa án lương lậu tâm” còn khiếp sợ hơn hết “tòa án mái ấm nước” hoặc “tòa án dư luận”như sau :
- Toàn án lương lậu tâm là sự lên án của lương lậu tri về những việc làm sai trái của bản thân thuộc. Nó khiến nhân loại bị dằn vặt về những điều mình làm trái với lương lậu tri,đạo lý. Nó khiến nhân loại ko có cảm giác thanh thản.
- Tòa án lương lậu tâm tuy rằng vô hình tuy nhiên nó là tiếng nói mạnh mẽ từ bên phía trong nhân loại. Nó có thể ko khiến nhân loại phải chịu những trừng phạt hữu hình tuy nhiên có thể khiến nhân loại suốt đời phải chịu cảm giác tội lỗi .
Câu 4:
Có đồng ý với ý niệm của người sáng tác : "Niềm niềm hạnh phúc lớn số 1 so với chúng ta (người đem lòng tự động trọng) là niềm kiêu hãnh sâu sắc kín và riêng biệt kể từ bên phía trong loài người của mình về những việc mà người ta thực hiện, về những điều mà người ta theo đòi xua ko ?" vì như thế :
- Những việc chúng ta thực hiện đều phù phù hợp với những chuẩn chỉnh mực xã hội, chuẩn chỉnh mực đạo đức nghề nghiệp.
- Họ được hành vi theo đòi ý ham muốn của tớ, không biến thành người không giống phân bổ.
- Họ đã đạt được hiện trạng an yên ổn, hạnh phúc, tự do thoải mái bởi lối sống dữ thế chủ động ko lệ thuộc