Chắc với chúng ta cũng từng xẩy ra tình huống, rằng chúng ta đang di chuyển tản bộ dọc phố, vô đầu tràn ngập những ý suy nghĩ xứng đáng bận tâm, thình lình với bàn tay ai ê đập mạnh lên vai chúng ta kể từ đàng sau - loại động tác cử chỉ của một người quá đỗi thân quen thuộc…
Nhưng một điều còn kinh khủng rộng lớn, nếu như ê là người không giống giới. Hiển nhiên đó là một động tác cử chỉ thái quá đằm thắm vùng công nằm trong.
Tôi từng vài ba phen buộc cần "trò chuyện tâm tình" với rất nhiều kẻ ko hề thân quen biết vì vậy. Tôi tuy rằng là 1 trong khuôn mẫu người hoặc e thẹn thò, tuy nhiên cũng rất đơn giản kết chúng ta. Lẽ đương nhiên, ko khi nào tôi thực hiện mếch lòng ai ê chỉ vì như thế người ấy là 1 trong kẻ "lạ hoắc".
Và vì vậy, khi đang di chuyển dạo bước 1 mình đằm thắm ban đêm cuối thu mộng mơ, đôi mắt "dán" vô những khuông cửa ngõ kính quý phái của những cửa ngõ tiệm thời trang và năng động giành riêng cho thời điểm Giáng sinh và năm mới tết đến chuẩn bị cho tới. Len lỏi đằm thắm loại người tấp nập nghẹt, bỗng nhiên một khuôn mặt con trai chình ình đứng chắn ngang phần bên trước tôi.
- Không thể tin tưởng được! Làm sao em lại ở đây?
![]() |
Minh họa: Lê Tâm. |
Đến lượt tôi cố demo lục dò xét vô trí ghi nhớ, coi người đứng đối diện là ai và thân quen biết bản thân kể từ lúc nào. Nhưng đành chịu…
- À, ừ - giọng con trai gấp rút như thể hãi thời hạn trôi tuột chuồn thất lạc - Anh vừa phải tan sở và đang được đi tìm kiếm chút gì cho tới bữa tối… Phô mai hoặc sữa tươi tỉnh cũng được…
Tôi ngớ người rời khỏi và lặng thinh
- … Đúng rời khỏi anh cần áy náy vụ này kể từ tối qua quýt, vị biết trước tủ lạnh lẽo căn nhà tôi đã rỗng tuếch trống rỗng - tay con trai vừa phải mỉm cười vừa phải giãi bày thêm thắt.
Tôi chợt hiểu rằng anh tao đang được khuyết điểm tôi với cùng một cô nàng nào là không giống, nên đưa ra quyết định "phản công":
- Thật vậy ư? Thế lâu ni anh sinh sống rời khỏi sao? - Tôi căn vặn với vẻ đằm thắm tình không còn nấc, vị cho dù sao tôi vẫn mong muốn biết người đứng đối lập với bản thân là ai.
- Em thực hiện như thể chúng ta ko bắt gặp nhau cả nửa trong năm này ấy - đấng mi râu thay đổi qua quýt giọng trách cứ cứ. - Đúng rời khỏi với gì xứng đáng kinh ngạc đâu. Hẳn em còn ghi nhớ tối loại bảy tuần trước đó chứ, Lúc em vừa phải toá áo khoác bên ngoài vừa phải chăm lo gọi anh là "Con gấu của em" ấy…
Rõ ràng là hắn tao đang được lầm đồ sộ. Tôi chính thức toát những giọt mồ hôi hột. Chỉ háo nước này nữa thôi! Kẻ kỳ lạ mặt mày đang được dồn tôi vô thế khó khăn xử, bỗng nhiên trở nên tôi trở thành "người tình trăm năm" của hắn. Tôi, một công dân văn minh với truyền thống cuội nguồn con cái căn nhà gia giáo, ko thể là 1 trong cô bé bỏng nhẹ nhõm dạ thuận lợi như thương hiệu con trai vừa phải xác minh. Người tao đang được bêu giếu tôi tức thì đằm thắm trên phố ư?! Chuyện này sẽ không thể cứ kế tiếp mãi được.
- Ngài là người trơ trẽn và háu gái! - Tôi tung đòn phản công mới nhất vị âm giọng đầy đủ nhằm người xem xung xung quanh nằm trong nghe.
Tên con trai "mới quen" bỗng nhiên gầm lên:
- Chính cô mới nhất là người tràn khiếm khuyết! Cô đang được tràn tôi kể từ bậc đại gia xuống trở thành rời khỏi nông nỗi này đây! Xin bà con cái cô bác bỏ hãy thực hiện bệnh cho…
Thiếu chút nữa thì tôi ngất xỉu. Phải chăng trên đây đó là kết quả của việc không sở hữu và nhận rời khỏi "người quen" ngoài phố?... Tôi cần hoàn thành mẩu truyện vô lý này càng thời gian nhanh càng chất lượng tốt. Tôi liếc đồng hồ thời trang treo tay, rồi với ánh nhìn gườm gườm nom xéo vô mặt mày người vừa phải quy cho tới tôi cái tội "đào mỏ" tày trời ấy. Tôi tung cú phản công chót:
- Xin ngài hãy buông ân xá cho tới tôi!
Tên con trai nhường nhịn như tóm gọn được toàn cảnh tư tưởng của những người phụ phái đẹp đơn độc đằm thắm vùng nhiều người, nên hắn cũng tung rời khỏi cú chót:
- Muốn hoàn thành trò đùa mềm này, cô cần chi trả năm chục ngàn koruna cho tới tôi vừa mới được. Thực rời khỏi tôi chẳng vội vàng vàng gì cả, nên rất khó buông ân xá cô đâu…
Tôi lục xắc tay và fake vội vàng mớ chi phí vô ê cho tới hắn, rồi thời gian nhanh chân lảng vô chỗ đông người chuồn sắm sửa náo nhiệt độ. Ý tấp tểnh chuồn dạo bước tan trở nên vô đầu kể từ khi nào.
Lúc đợi tín hiệu đèn đỏ nhằm về nhà, tôi chợt nhìn thấy ở mặt mày ê đàng là đứa bạn đồng môn Nedved "từ thời còn nhằm chỏm". Nhưng chủ yếu thời điểm hiện tại tôi chẳng mong muốn kể lại chuyện vừa phải xẩy ra với ai không còn. Và hợp lý và phải chăng thực sự đấy là Nedved? Vả lại tôi với còn năm chục ngàn koruna nào là nữa đâu… à nhưng mà dường như kể từ Lúc lấy ông xã đến giờ, bà xã ông xã tôi toàn đi làm việc chênh chếch ca, tôi chuồn kể từ 5 giờ chiều cho tới 5 giờ sáng sủa mới nhất về còn ông xã tôi thì chuồn kể từ 5 giờ sáng sủa cho tới 5 giờ chiều mới nhất về cho tới căn nhà.