Nhưng loại sông lịch sử bằng một cách chân thực nhất, cũng nói cho nhân loại biết rằng, mong có chủ quyền và thịnh vượng, tốt nhất định đề nghị trải qua c.hiến tranh, giữa loại cũ và dòng mới, giữa hủ lậu và tiến bộ, thân thiện và ác.


Bạn đang xem: Cây olive màu trắng review

*

Thể loại: hiện tại đại, quân nhân lực lượng quan trọng và nữ phóng viên chiến trường, phái mạnh ôn hòa - thanh nữ dịu dàng, nội chổ chính giữa kiên cường, ưng ý vững vàng, thâm nám tình sâu sắc, viết về sự tàn bạo của cuộc chiến tranh và cuộc sống đời thường sau lúc trở về.Độ dài: 69 chương (2 tập)Tình trạng: trả - vẫn xuất bản.Đơn vị phạt hành:Vanvietbooks' PageCó một tài liệu nào này đã viết rằng, trong một cuộc thi giành quyền bảo vệ thành phố Attica cổ sinh hoạt Hy Lạp, người thắng lợi là phái nữ thần Athena đã cần sử dụng cây giáo của mình để tạo nên cành olive, với hy vọng muốn đưa về sự phì nhiêu và bình an. Từ bỏ đó, cây olive được đại diện cho bình yên và thịnh vượng.Nhưng chiếc sông lịch sử bằng một cách sống động nhất, cũng nói cho nhân loại biết rằng, mong có tự do và thịnh vượng, tuyệt nhất định đề xuất trải qua chiến tranh, giữa mẫu cũ và loại mới, giữa cổ hủ và tiến bộ, giữa thiện với ác.Thế giới này, khi chúng ta sống trong yên ổn ổn cùng hòa bình, không có nghĩa là những chỗ khác tương tự như vậy. Họ vẫn đang từng ngày hằng giờ đương đầu để sinh tồn, hay chỉ đơn giản dễ dàng chỉ là cố gắng sống để chờ đợi một cuộc đời tươi tắn hơn.

Xem thêm: Tất Tần Tật Cách Sử Dụng Mặt Nạ Thải Độc Sum! Hướng Dẫn Từ Chuyên Gia


Làm sao họ biết được nỗi đau của họ?Làm sao sẽ giúp đỡ đỡ họ?Chính là nhờ những người dân như Lý Toản cùng Tống Nhiễm.Lý Toản ở trong lực lượng đặc biệt quan trọng được cử đến hỗ trợ quân nhóm nước D chống lại quân p.hản c.hính lấp và bầy khủng bố. Tống lây truyền là phóng viên báo chí chiến trường, khắc ghi những giây phút đó để truyền tin tức đến khắp nơi trên nạm giới, để mọi fan biết rằng còn có một quốc gia đang cần hỗ trợ như vậy.Tỷ lệ chạm chán gỡ thân hai người trên trái đất này là một phần bảy tỷ, phần trăm để giữ lại tuyệt vời về nhau có lẽ rằng còn thấp hơn hoàn toàn như vậy nữa. Tuy vậy họ chỉ cần 5 giây đồng hồ.5 giây, chỉ rộng thời gian mong chờ đèn vàng gửi sang đỏ một chút xíu, tuy nhiên cũng hoàn toàn có thể mãi mãi tất yêu chạm tới chiếc huy chương vàng danh giá trong một cuộc thi.5 giây, cảm thấy không được để quay đầu khi lướt qua nhau bên trên phố, nhưng lại cũng có thể cứu được một mạng người.Lý Toản đã cứu giúp Tống Nhiễm do vậy đấy. Giữa chiến trường đầy mưa bom bão đạn, anh đã cứu giúp một phóng viên, cũng cứu giúp lấy ưng ý của một cô gái, cũng cứu vớt lấy hài lòng của thiết yếu mình, chỉ là điều này sau này anh new biết.Hết thời hạn biệt phái, Tống Nhiễm quay trở lại thành phố hòa bình phồn hoa, nhưng ánh mắt của fan lính gan dạ kia mãi vẫn không thể thoát khỏi tâm trí cô. Có thân thiết nhất định đã tìm kiếm, sau cuối cô cũng đều có được thông tin của anh. Thì ra anh thuộc lực lượng quân đội tp ngay cạnh bên cô thôi, khôn xiết gần.Nhưng biết rồi thì rất có thể làm sao? Chẳng làm sao cả, mình có ý vững chắc gì fan ta đã tất cả tình? Tống Nhiễm khôn xiết nặng lòng, cơ mà cũng không nạm chấp mang lại vậy.Vì hiểu lầm tình trạng độc thân của anh, cô lại một lần nữa xung phong mang đến nước D. Chỉ cần không ngờ, duyên phận sẽ không còn vì sự vứt cuộc của cô cơ mà đứt đoạn, họ chạm mặt lại nhau.Lý Toản ban sơ cảm thấy gồm chút lạ, vì sao cô bé này lại đổi khác thái độ với anh? Nhưng là một trong những người bộ đội trên chiến trường, trọng trách vẫn quan trọng hơn tất thảy, may sao Tống lây nhiễm cũng cảm xúc vậy. Cô nỗ lực dằn những cảm xúc ngổn ngang trong trái tim mình xuống, phối hợp với anh xong xuôi nhiệm vụ.Chính vày những va chạm hết sức đời thường như vậy, hai trái tim đợt tiếp nhữa đến ngay sát nhau hơn. Cho đến lúc, cô xác định được mình đã hiểu lầm, trái tim lại đợt nữa thổn thức khỏe mạnh vì anh. Trùng phù hợp thay, cả anh cũng vậy.Nhưng trước khi họ kịp phân biệt tình cảm của đối phương, thay đổi cố ập đến.Họ gần như trở về nhà, mà lại là với 1 sự hoang mang về lý tưởng.Thì ra, không chỉ là nơi bao gồm tiếng s.úng rền vang bắt đầu là chiến trường.Thì ra, không chỉ là có s.úng ống đạn dược mới tạo ra tổn thương cho tất cả những người khác.Tống Nhiễm vị một bức hình ảnh đoạt giải thưởng mà bị chỉ trích là tìm tiền bởi sự khổ nạn của tín đồ khác.Lý Toản vì chưng một quyết định trong khi cấp bách mà không thể tha sản phẩm cho phiên bản thân.Họ rất nhiều lạc lối trong lý tưởng ban đầu. Một bạn trầm cảm, một người ám ảnh tâm lý.Mẹ cô từng nói, cô và Lý Toản là nhì con người thuần khiết với thiện lương hiếm có còn sót lại, cũng chính vì như vậy, họ giống hệt như hai hòn đảo đơn độc lạc lõng giữa mẫu đời này. Cuối cùng, nhì con tín đồ lạc lõng ấy, đi trái lại dòng đời mà gặp gỡ được nhau.Họ mọi từ vị trí đó trở về, hiểu được giờ đồng hồ lòng của nhau, rất có thể san sẻ nỗi đau mang đến nhau. Cuối cùng,“Nhiễm Nhiễm, anh thật sự ưng ý em.”“Em cũng vậy.”Rất dìu dịu và cũng rất nhanh chóng. Ngày hôm qua thổ lộ, hôm nay về chạm mặt bố, ngày tiếp theo ở cùng nhau. Có thể bạn thấy nhanh, nhưng thực tế không nên vậy.Từng đứng thân lằn ranh của sự sống và loại chết, rộng ai không còn họ quý trọng những tích tắc yên bình mặt nhau, không thích lãng phí ngẫu nhiên khoảng thời hạn nào. Họ âm thầm lặng lẽ ở bên nhau như vậy. Cơ mà mà, nỗi ám hình ảnh trong lòng rất cần phải được túa bỏ.Lý Toản muốn quay trở lại nước D, mong chính mình xử lý nỗi ám ảnh trong lòng và quay về toàn chổ chính giữa toàn ý cùng với Tống Nhiễm.Nhưng bí quyết làm của anh ấy lại là 1 trong những cách khôn cùng mạo hiểm, thế cho nên trước khi rời đi, giữa hai người đặt ba dấu chấm. Tống lây nhiễm vừa nhức lòng vừa xót xa, giận hờn với anh, tuy vậy rồi cũng không thể thắng lợi sự nhung nhớ da diết. Cuối cùng, cô cũng quay trở lại nơi đó. Vị công việc, cũng là do anh.Lần này chạm chán lại chỗ chiến trường, phần nhiều thứ đang được đẩy lên đỉnh điểm. Mặt trận, thư hùng và cả tình yêu. Chúng ta thăng hoa xúc cảm sau đầy đủ lần an toàn hoàn thành nhiệm vụ. Họ ban đầu mơ ước về một cuộc sống thường ngày sau khi trở về.Thế nhưng, điều đó cũng như cây olive color trắng mà họ đã từng nhận thấy vậy. Chỉ nên ảo ảnh.chiến tranh của non sông đó sẽ dừng lại, tôi có muốn dừng lại. Tôi hy vọng mọi chuyện xong ở giây phút họ trở về từ cõi chết, ngơi nghỉ thời xung khắc Tống Nhiễm không từ quăng quật hy vọng, kiếm được Lý Toản điên cuồng trên đường phố. Tôi mong mỏi mọi chuyện xong xuôi vào thời điểm Tống Nhiễm chuyển Lý Toản quay về nhà với lời nói “A Toản, không sao cả. Chiến tranh xong rồi.”Thế nhưng, hồ hết chuyện là ko thể. Chiến tranh kết thúc, người quyết tử được vinh danh, vậy tín đồ còn sống trở về thì sao? Họ sở hữu trên bạn vết tích của từng trận chiến, với trong đầu nỗi ám ảnh về cái chết của chiến hữu, của những người mà mình yêu thương, mãi cần thiết hồi phục.Con người có thiện ác, thôn hội gồm trắng đen. Nhưng lại Tống Nhiễm và Lý Toản sử dụng trái tim ko một vệt xước của mình, bao dung đối phương.Nước D lấy đi của họ tuổi trẻ, sức nóng huyết với thân thể khỏe mạnh mạnh. Cơ mà họ không hối hận hận. Họ luôn luôn tin rằng, cây olive màu sắc trắng mà họ nhìn thấy không phải là ảo ảnh, mà là 1 trong giấc mơ, giấc mơ một đời bình an.…Viết về chiến tranh không khi nào là chủ đề nhẹ nhàng, mà lại nếu không một ai viết, thì ai có thể hiểu được nỗi đau của không ít người lính? Ai rất có thể hiểu được nỗi ám ảnh của fan sống sót? Ai rất có thể hiểu được tình yêu sâu sắc nở hoa giữa bom đạn?A Toản, nếu bao gồm kiếp sau, em chỉ ước ao làm một nhỏ chim sẻ, không mờ về phương Nam, chỉ làm việc mãi trên một đỉnh núi.Vậy thì anh sẽ là cây cổ thụ bên trên đỉnh núi đó.Nhiễm Nhiễm, anh không nợ nước, cũng ko nợ nhà, nhưng lại nợ em.A Toản, anh vất vả rồi.Đợi em, bọn họ sẽ cùng đi.Con của họ, là Lý Tống chi và Lý trường đoản cú Chi, một trai một gái. Hãy dành chút thời hạn để đọc trung tâm sự của mình viết về ba Lý Toản và chị em Tống Nhiễm, bạn nhé?___" ": Trích trường đoản cú truyện.